Tô Khả Phương bỏ mọi chuyện qua một bên không nghĩ nữa, hơi chuyển động ý niệm tiến vào không gian.
Trời bên ngoài đã tối đen, không gian lại sáng ngỡ ban ngày.
Nàng thật sự rất đói, bắt một con cá từ trong suối lên nướng ăn, lúc ăn mới phát hiện đây là cá lăng rất nhiều thịt lại không có xương dăm.
Nhớ tới nửa túi đậu nành còn lại, Tô Khả Phương có một ý nghĩ.
Theo nàng biết, triều đại còn chưa xuất hiện chao cá lăng, nếu như nàng có thể làm ra chao cá lăng mỹ vị nói không chừng có thể kiếm tiền đấy.
Nghĩ tới đây, nàng đã không nhẫn nại được, nàng lặng lẽ vào phòng bếp cầm một cái chậu trở về không gian, chỉ để lại một ít đậu nành làm khẩu phần lương thực cho cả nhà, còn dư lại nàng đổ hết ra chậu rồi đổ nước suối vào ngâm.
Lúc này Tô Khả Phương cảm thấy vạn phần may mắn vì trước đây mình là sư phụ ăn hàng, có một cái miệng siêu soi mói, để thoả mãn bản thân mới luyện thành một thân trù nghệ, hiện tại cuối cùng có chỗ để phát huy tác dụng.
Trước tiên muốn đậu nở phải đem đậu ngâm một buổi tối, nàng đem đậu nành ngâm tốt vẫn chưa thấy buồn ngủ liền đi vài vòng trong không gian.
Hôm qua nàng còn chưa kịp cẩn thận kiểm tra không gian, lúc này mới chú ý tới bên cạnh một khối đất nông nghiệp thế nhưng có thêm một đoạn suối nhỏ nữa, cạnh đoạn suối nhỏ là một tảng đá xanh rộng chừng hai mét, nước của đoạn suối nhỏ này không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/177279/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.