Tô Khả Phương trợn mắt há mồm, hóa ra trong rừng này còn có ngự thú sư?
"Cô tới nơi này làm gì?"
Thời điểm Tô Khả Phương còn đang kinh ngạc và nghi hoặc, tiếng sáo bỗng dừng lại, phía sau đột ngột vang lên tiếng quát đầy tức giận.
Tô Khả Phương giật nảy mình, nhìn lại, thấy phía sau mình là một nam nhân khoảng chừng hai mươi tuổi chẳng biết đứng đấy từ lúc nào, dáng người cao to, khuôn mặt lạnh lùng nam tính, đôi mắt lệ của hắn đang chăm chú nhìn nàng chằm chằm.
Tô Khả Phương bị hơi thở lạnh lẽo phát ra từ trên người hắn làm cho sợ run cả người, nhưng đôi mắt lại không tự chủ được rơi trên người hắn.
Tiếng sáo vừa rồi là do hắn thổi?
Tô Khả Phương buông mi nhìn sáo ngọc trong tay hắn, rồi nhìn về phương hướng gấu chó biến mất, không quá chắc chắn suy đoán của mình, bởi vì vừa rồi tiếng địch nàng nghe thấy rõ ràng là từ bên kia truyền đến.
"Ta hỏi cô tới nơi này làm gì?" Nam tử thấy nàng chỉ nhìn hắn chằm chằm, đối với lời hắn nói coi như không thấy nghe thấy, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trong mắt thoáng loé lên tia chán ghét rồi biến mất, giọng điệu không tự giác chìm xuống mấy phần.
Hắn vừa trở về tới gần cánh rừng liền cảm ứng được A Ngốc cùng người chống đối, vì không để nó tổn thương người vô tội, hắn nửa khắc cũng không dám trì hoãn vội vàng chạy tới, không nghĩ đến lại là nữ nhân này.
"Hả? Ta, ta là tới tìm đồ." Tô Khả Phương cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/177275/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.