“Tiểu thư, bà tử kia đúng là tìm người đó.” Mã liên lại nói.
Tô Khả Phương súc miệng, rửa mặt sơ sơ rồi đi ra ngoại viện.
Vừa đến đại sảnh ngoại viện, Tô Khả Phương liền thấy bà bà đang ngồi nói chuyện cùng với một vị hơn 50 tuổi mặc váy sa mỏng màu xanh thẫm, tóc được búi cẩn thận tỉ mỉ.
Phố ăn nhỏ khai trương, Tô Khả Phương đã đặc biệt sai A Cam dẫn bà bà, mẫu thân và Hạo Nhi lên đây, bọn họ vừa đến lúc chạng vạng tối hôm qua, nàng vẫn còn chưa gặp bọn họ.
Vị phụ nhân này ngồi bên trái Diêu thị, mắt hơi rũ xuống nói chuyện với Diêu thị, thái độ cung kính nhưng lại không có cảm giác thấp kém. Tô Khả Phương suy đoán phụ nhân này có lẽ là quản sự bà tử của một hộ gia đình giàu có nào đó, nhìn cách ăn mặc của nàng thì địa vị ở nhà chắc là không thấp.
Hạng Tử Nhuận ngồi ở bên phải của Diêu thị, thấy tức phụ của mình bước vào thì nhìn nàng mỉm cười.
Phụ nhân kia nghe tiếng bước chân cũng ngước mắt lên nhìn và thầm đánh giá Tô Khả Phương.
Tô Khả Phương để ý thấy đáy mặt phụ nhân lóe lên chút kinh ngạc rồi nhanh chóng biến mất, trong lòng hơi nghi ngờ, nhưng bề ngoài vẫn bất động thanh sắc đi về phía Diêu Thị, hô to: “Nương!”
“Phương Nhi, vị này chính là ma ma bên người Liễu lão phu nhân mẫu thân của thành chủ Dương Phong Thành, Mạc ma ma.” Diêu thị nói xong nói với Mạc ma ma: “Mạc ma ma, đây là con dâu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591566/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.