“Đệ có ý kiến với lời của tức phụ ta à?” Hạng Tử Nhuận hạ mày kiếm, nhàn nhạt hỏi.
Nghe ra uy hiếp trong giọng nói của hắn, Lâm Chiêu Hoành trong lòng cứng lại, lúc này mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Không dám!”
Tô Khả Phương cười tủm tỉm nhìn hắn, trấn an nói: “Lâm đại thiếu, toàn bộ là người của nhà đệ mà, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, tiền phát cho bọn họ chẳng phải cũng là tiền của Lâm gia đệ sao?
Lâm Chiêu Hoành cắn răng không nói lời nào, nữ nhân này đúng là đứng nói chuyện không đau eo!
Sao nàng không đem tất cả tiền nàng kiếm được đưa cho hắn, hắn là thân sư đệ của sư huynh mà, chẳng phải cũng là người một nhà sao?!
Chẳng qua hắn không có can đảm nói lời này trước mặt sư huynh nhà mình, chỉ có thể ở trong lòng chửi thầm.
Thấy ba người căn bản không để ý đến việc hắn muốn báo quan, còn nói chuyện phiếm, không coi ai ra gì, Trình thợ mộc lại nghi ngờ, nếu bọn họ chỉ lấy Liễu Thành chủ ra ngụy trang, khi nghe hắn muốn báo quan chắc chắn sẽ sợ hãi, nhưng nhìn trên mặt bọn họ không có một tia hoảng loạn nào, chẳng lẽ…… bọn họ thật sự quen biết Liễu Thành chủ?
Hạng Tử Nhuận và Tô Khả Phương chính là muốn tâm Trình thợ mộc chợt cao chợt thấp, lặp đi lặp lại chịu dày vò, chẳng qua đây chỉ mới bắt đầu mà thôi.
“Phu nhân, dời trận địa đi.” Hạng Tử Nhuận thấy tức phụ mình lộ ra vẻ mặt vừa lòng, lúc này mới dương môi nhắc nhở.
“Phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591555/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.