Tô Khả Phương nhìn Hạng Tử Nhuận chằm chằm nói: “Ta muốn đi!”
Thấy nàng kiên trì, hắn đành tùy theo ý nàng.
Trên đường đến thôn Lâm An, Tô Khả Phương không mở miệng nói nửa câu. Hạng Tử Nhuận cảm thấy có gì đó sai sai, hỏi: “Nàng đang nghĩ gì vậy?”
"Không nghĩ gì cả." Nàng ngẩng đầu cười khẽ, chỉ là nụ cười nhạt nhẽo chưa chạm tới đáy mắt.
Lông mày Hạng Tử Nhuận hơi nhíu lại, thấy nàng không muốn nhiều lời nên cũng không hỏi thêm. Bàn tay dắt tay nàng nắm chặt thêm. Nàng biết, hắn đang muốn nói với nàng, dù có thế nào hắn vẫn sẽ ở cạnh nàng. Nhưng nếu bắt hắn phải lựa chọn giữa nàng và Kiều Nhậm Phi, hắn còn có thể tiếp tục chọn đứng cạnh nàng không?
Tuy rằng nàng dám ở trước mặt Kiều Nhậm Phi khẳng định trong mắt Hạng Tự Nhuận nàng chắc chắn quan trọng hơn hắn ta. Nhưng khi thật sự đối mặt với thời khắc Hạng Tử Nhuận lựa chọn, đáy lòng nàng không hề nắm chắc, không hề kiên định như vậy...
Đoạn đường từ thôn Phong Quả đến thôn Lâm An kỳ thật rất ngắn, nhưng hôm nay lại khiến người ta cảm thấy dài đằng đẵng.
Trải qua sự chỉnh đốn của Đàm trưởng thôn, lúc hai người bước vào thôn Lâm An, trong thôn đã không còn cảnh hỗn loạn, nhìn bên ngoài cũng bình thản giống thôn Phong Quả.
Tô Khả Phương âm thầm kinh ngạc, hiệu suất của Đàm Dục Đức vẫn rất cao.
Đàm Dục Đức đang ở trong lều lớn trấn an hương thân nghe tin Hạng Tử Nhuận và Tô Khả Phương tới đây, vội đi từ lều lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591532/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.