Nhìn Trình đại phu vẻ mặt lo lắng đứng một bên, Hạng Tử Nhuận âm thầm thở ra.
Bị co giật giống như Hạo Nhi, sợ nhất chính là để thằng bé cắn phải đầu lưỡi của mình, như vậy thì ngay cả thần tiên cũng khó cứu được. May mắn có Trình đại phu giàu kinh nghiệm Trình ở đây.
"Thần Hoằng, con đã đến, nhanh, mau tới đây xem bệnh cho Hạo Nhi!" Nhìn chắt trai duy nhất thống khổ như vậy, hốc mắt Tô Bằng đỏ hoe.
Hạng Tử Nhuận không ứng lời, mà tiến lên móc ngân châm ra, đâm mấy huyệt vị trên người Hạo Nhi.
Một lúc sau, Hạo Nhi không co giật mãnh liệt như vậy nữa, từ từ, cơn co giật của thằng bé hoàn toàn ngừng lại.
”Ổn rồi sao?" Giả Thị vui đến phát khóc nhìn về phía Tô Khả Bân: "Cha xấp nhỏ, Hạo Nhi ổn rồi!"
"Bệnh tình chỉ tạm thời được khống chế!" Sắc mặt Hạng Tử Nhuận không vì vậy mà thoải mái.
Bệnh tình của Hạo Nhi được khống chế tốt hơn so với tưởng tượng, đến bây giờ mới phát bệnh đã là cực hạn rồi. Mà phương thuốc chữa dứt bệnh cho Hạo Nhi chỉ mới tìm ra huyết linh chi, còn thiếu tận hai vị dược liệu hiếm khác, nên không cách nào phối chế.
Tô Khả Phương vẫn luôn cố giữ bình tĩnh nghe lời này, sắc mặt biến đổi: "Huyết linh chi đâu? Không phải huyết linh chi có thể trị hết bệnh cho Hạo Nhi sao?"
Hạng Tử Nhuận hơi mím môi: "Còn thiếu hai vị dược liệu nữa.”
Hắn không hề từ bỏ vẫn luôn sai người ngày đêm tìm kiếm hai vị dược liệu hiếm khác, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591517/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.