Thấy Tô Khả Phương mang sủi cảo rau hẹ tới, sắc mặt Hạng Tử Nhuận hơi cứng đờ. Nhìn hai đầu bếp bắt đầu ăn như lang thôn hổ yết, hắn mới gắp mấy miếng sủi cảo đặt vào bát, cúi đầu ăn.
"Thiếu phu nhân, sủi cảo này hương vị không tệ, thiếu phu nhân mua ở đâu vậy?”
"Ừm, canh vịt hương vị cũng rất đặc biệt, không biết bên trong thêm gia vị gì nhỉ?"
Hai đầu bếp vừa ăn vừa nói liên mồm: Họ cho rằng sủi cảo và canh vịt là do Tô Khả Phương mua về.
"Sủi cảo và canh vịt đều do nương tử ta tự tay làm." Hạng Tử Nhuận nói, nàng từng làm sủi cảo rau hẹ cho hắn nếm thử một lần, hương vị đồng dạng.
"Thật sự?" Đầu bếp tên Phù Sáng lấy làm kinh hãi: "Thiếu phu nhân, canh vịt thiếu phu nhân cho thứ gì vào vậy? Uống quá ngon, ta còn tưởng là bí phương tổ truyền của quán ăn nào đó?"
"Lão Phù, chính ông đã nói là bí phương tổ truyền rồi còn hỏi. Nếu thiếu phu nhân nói cho ông, còn gọi là bí phương tổ truyền sao?” Đầu bếp tên Phạm Đạt Chí là kiểu người sáng sủa, hài hước. Sau khi nghe Phù Sáng nói xong thì bật cười trêu ông ấy.
"Nào phải bí phương tổ truyền gì, chẳng qua ta thả thêm thạch hộc và vài miếng nhân sâm vào mà thôi. Trọng yếu nhất vẫn là độ lửa." Tô Khả Phương nở nụ cười.
Đoạn thời gian trước nàng phát hiện thạch hộc mọc trên núi trong không gian. Nàng hái một thân về xử lý sạch sẽ, hôm nay mới dùng lần đầu tiên. Không ngờ hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591495/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.