Tô Khả Phương cũng cảm thấy kinh ngạc với bản thân, mới đầu nàng khó chịu như vậy, ngắn ngủn mấy ngày mà đã có thể bình tâm tĩnh khí nói chuyện cùng hắn.
Hầu kết Hạng Tử Nhuận chuyển động, nửa ngày mới nói ra được: "Ta ở lại giúp nàng."
Tô Khả Phương không đáp.
Thấy nàng không nói gì, Hạng Tử Nhuận lại mở miệng nói, giọng nói mang vẻ dè dặt cẩn trọng: "Sắc trời không còn sớm, chúng ta về tiểu viện trước nhé?"
"Đi thôi." Nàng không cự tuyệt.
Mặc dù nàng rất thất vọng với Hạng Tử Nhuận, nhưng giờ còn chưa tới bước đường cùng, bọn họ vẫn là vợ chồng.
Trở về tiểu viện, Tô Khả Phương vừa rửa mặt sạch sẽ xong, thì Hạng Tử Nhuận cũng vừa vặn mua đồ ăn từ ngoài về.
Trên bàn cơm hai người không ai nói gì, chỉ nghe thấy tiếng nhai cơm khe khẽ và tiếng đũa bát đụng vào nhau. Hạng Tử Nhuận gắp một miếng thịt đặt vào bát nàng, nói: "Ăn nhiều một chút."
"Cảm ơn." Tô Khả Phương nhận, thản nhiên nói cảm ơn.
Loại phản ứng này của nàng càng khiến lòng Hạng Tử Nhuận khó chịu, hắn bưng bát không động mím môi nhìn nàng.
Tô Khả Phương ăn xong bát cơm, buông bát xuống liền ra ngoài sân đi bộ tiêu thực, Hạng Tử Nhuận ngồi yên không động đậy một lát, rồi cũng buông đũa bát xuống đi theo ra ngoài.
"Phương Nhi —— "
Bầu không khí tĩnh mịch kiểu này làm cho Hạng Tử Nhuận khó mà chịu đựng, hắn kéo tay nàng, nhưng không biết nên nói gì.
Nói xin lỗi?
Sau khi hắn làm tổn thương lòng nàng, nói xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591491/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.