"Phương Nhi." Hạng Tử Nhuận căng thẳng nắm lấy tay của nàng: "Không phải nàng muốn hoà ly với ta chứ?”
Nương tử hắn luôn làm ra chút chuyện ngoài dự đoán, nàng có suy nghĩ kinh thế hãi tục như vậy cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng lần này hắn trở về không phải để hòa ly với nàng.
Tô Khả Phương nhìn thoáng qua hắn, nhàn nhạt hỏi vặn lại: "Huynh hi vọng ta sẽ hòa ly?"
"Nói bậy, ta muốn cùng nàng sống hết đời." Hạng Tử Nhuận vội phản bác, thuận thế ôm lấy thắt lưng của nàng.
"Chết đi!" Tô Khả Phương dùng sức đẩy bàn tay to của hắn ra, lạnh mặt nhắc nhở hắn: "Ta còn chưa tha thứ cho huynh đâu!"
Tên này cứ cho hắn một chút màu sắc, hắn liền mở phường nhuộm, hắn thật sự cho rằng việc này dễ dàng bỏ qua như vậy sao?
“Nương tử...”
"Câm miệng!" Tô Khả Phương nổi giận đùng đùng ngắt lời hắn, tức đến thái dương đau âm ỷ, người này cứ mở miệng một tiếng nương tử ngậm miệng một tiếng nương tử, không biết xấu hổ.
Tô Khả Phương không chịu thừa nhận, mỗi lần hắn gọi “Nương tử”, lòng mình sẽ mềm đi một phần, nên nàng không muốn nghe hai chữ này.
Tô Khả Phương về Phó Gia thu dọn mấy bộ quần áo rồi trở về nhà ngoại, Diêu Thị khuyên thế nào cũng không được, chỉ có thể đứng một bên thở dài, mà Phó Nhậm Phi thấy hai phu thê trở mặt thì rất vui vẻ.
"Đại ca, Tô Thị tính tình lớn như vậy, hưu luôn cũng được!" Phó Nhậm Phi bỏ đá xuống giếng.
Nghe vậy, Hạng Tử Nhuận nhăn mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591465/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.