"Ta tên là Tô Khả Phương, đại tỷ thì sao?" Tô Khả Phương hào phóng thoải mái nhìn nàng ấy.
"Đan Trúc Âm, 21 tuổi!" Đan Trúc Âm hào sảng báo tên mình và tuổi tác: "Ngươi bao nhiêu tuổi?"
"Muội 17 tuổi." Tô Khả Phương đổ mồ hôi.
Nghe giọng nói, nàng còn tưởng phụ nữ trung niên chứ, may mắn vừa nãy vì nịnh nàng ấy vui mà nàng cố ý kêu trẻ một chút, nếu không chết chắc.
"Đúng rồi, sao tỷ phải vào đây?" Tô Khả Phương lại hỏi.
Đan Trúc Âm đột nhiên dán sát vào Tô Khả Phương bày ra bộ dạng mị hoặc: "Tỷ là yêu râu xanh!"
"Phụt, ha ha ——" Tô Khả Phương bật cười, cũng đùa theo: "Là loại bị người ta hái sao?"
Đan Trúc Âm mới nhìn có vẻ dữ dằn, không ngờ nói chuyện rất hài hước.
Sắc mặt Đan Trúc Âm ảm đạm: "Sao muội đoán được?"
Tô Khả Phương nghẹn họng trân trối.
Bị người ta hái, chẳng phải là bị...?
Thấy nàng ngớ ra, Đan Trúc Âm ôm bụng cười to: "Ha ha, nha đầu này sao lại đáng yêu thế?"
Người ta nói liền tin ngay, thật phục nàng!
Tô Khả Phương hết nói nổi: "Đan tỷ tỷ, việc này có thể lấy ra làm trò đùa sao?"
Ở triều đại, danh dự của nữ nhân còn quan trọng hơn tính mạng, sao nàng biết Đan Trúc Âm có thể tùy tiện lấy danh dự của mình ra làm trò đùa?
"Vì sao không thể?" Đan Trúc Âm khinh thường hừ lạnh:: "Nam nhân nông cạn mới dùng thanh danh đánh giá nữ nhân!"
Tô Khả Phương kinh ngạc nhìn nàng ấy, nơi này chú trọng quan niệm nam nữ thụ thụ bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591433/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.