"Này, nữ nhân kia lớn lên thật sự là yêu mị diễm lệ, đó là thiếp thất của lão bản bán trâm sao?" Một vị khách nữ trước gian hàng vải vóc hỏi.
Nếu là chính thất, mọi người chắc chắn sẽ không dùng loại giọng điệu này nói chuyện.
"Chúng ta chỉ là bách tính bình dân trên trấn thôi, ở đâu mà có thiếp thất?" Bà chủ quán ăn vặt cắn răng nghiến lợi nói: "Nói đến cùng chẳng qua là một nữ nhân không biết xấu hổ, nam nhân trong nhà chết không đến hai năm đã ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, ta nghĩ lão Triệu cũng do sắc mê tâm hồn mới có thể cưới nữ nhân không sạch sẽ này."
Bà chủ vừa nói vừa hung hăng lườm khoét phu quân mình, nam nhân kia cười khổ một tiếng rồi vùi đầu làm việc.
Chẳng qua là ông nhìn Dương Xảo Lan kia nhiều hơn một chút, nương tử ông liền không ngừng được, còn nói xấu thanh danh nhà họ, ông cảm thấy thật xin lỗi người ta.
Những lời nghị luận về Triệu Kính Tân và Dương Xảo Lan không nhỏ, Tô Khả Phương nghe được hơi nhíu mày, nàng âm thầm quan sát hai vợ chồng Triệu Kính Tân, thấy mặt Triệu Kính Tân mang tức giận nhưng lại ẩn nhẫn, mà mặt Dương Xảo Lan thì bình tĩnh nói chuyện với nàng, giống như hoàn toàn không nghe thấy những thanh âm này.
"Triệu thúc, những chiếc mộc trâm kia đều bán hết rồi sao?" Tô Khả Phương nhìn đồ bày trên khán hỏi.
"Đúng vậy, đều bán hết rồi, thúc còn đang rầu không biết đi đâu tìm cháu lấy hàng đây." Nói đến phương diện làm ăn, Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591382/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.