Giang Mi Ảnh dùng bả vai kẹp điện thoại bên tai, một tay lấy sữa chưa, một tay lấy cái cốc. Cô đổ sữa chua về một phía, vừa nói chuyện với Tiêu Dẫn Chương đầu kia điện thoại: “À, hôm nay em qua rồi.”
Tiêu Dẫn Chương hỏi: “Anh ta xin lỗi à?”
“Đúng thế.”
“Thái độ như nào?”
Giang Mi Ảnh mím môi, thật lâu sau mới nhỏ giọng lẩm bẩm: “Thái độ… Khá tốt.” Là quá tốt.
Tiêu Dẫn Chương khẽ cười một tiếng, nói: “Vậy em tha thứ cho anh ta sao?”
“Cũng không có gì không thể tha thứ được…” Giang Mi Ảnh nói mất tự nhiên, thái độ kiêu ngạo, “Dù sao vẫn còn tốt.”
Đây là đã tha thứ. Tiêu Dẫn Chương dặn dò cô: “Nếu đã như vậy, có rảnh liền đến ăn thử nhiều một chút, cả những thứ đã từng ăn qua, cũng thử lại xem, xem có tiến bộ gì không.”
Giang Mi Ảnh nghe lời, sau đó nghi hoặc hỏi: “Bác sĩ Tiêu, anh nói với anh ta như nào thế? Mà anh ta thay đổi thái độ lớn đến vậy?”
Tiêu Dẫn Chương cười nói: “Anh không nói thêm gì. Bản thân anh ta đã tự mình nhận ra, anh chỉ khuyên bảo em, để em cho anh ta một cơ hội xin lỗi mà thôi.”
Cho nên… Vẫn là xem thái độ của cô à?
Giang Mi Ảnh nói: “Vâng… Cảm ơn anh, bác sĩ Tiêu.”
“Giữa chúng ta không cần nói cảm ơn.” Tiêu Dẫn Chương nói, “Em càng ngày càng khá hơn là quan trọng nhất.”
“Vâng.” Không cần nhiều lời, Giang Mi Ảnh tự tin trả lời Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tien-sinh-anh-la-cua-em-/3651017/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.