Sếp tôi bảo tôi đến nói cảm ơn anh.”
Cũng không phải nói như này, giám đốc Lưu nhận được điện thoại của Hàn Đống, đã sớm nói cảm ơn một vạn lần trên điện thoại.
Giang Mi Ảnh chỉ không muốn để Hàn Đống biết thật ra cô cũng định đến quán mỳ Hữu Gian mà thôi.
Hàn Đống nhìn bộ dáng trong nghĩ một đằng ngoài nói một nẻo của cô, thế mà cảm thấy hơi đáng yêu, anh gật đầu: “Ừ.”
Giống như có chút hụt hẫng, Giang Mi Ảnh không hài lòng nhìn về phía anh, liền thấy trong mắt Hàn Đống ngập ý cười. Giang Mi Ảnh lườm anh một cái, bối rối đứng tại cửa một lúc lâu, không đợi được lời xin lỗi mà Tiêu Dẫn Chương bảo.
“Tôi đi đây.” Giang Mi Ảnh thấy Hàn Đống khả năng sẽ không xin lỗi.
“Đừng đi.” Hàn Đống vội vàng gọi cô lại.
Giang Mi Ảnh nhướng mày nhìn anh.
“Không ăn chút gì đã đi sao?”
“…” Thật ra Giang Mi Ảnh cũng muốn ăn chút gì đó.
“Còn nữa, tôi có lời muốn nói với cô.”
Giang Mi Ảnh suy tư, vẻ rối rắm trên khuôn mặt đã bán đứng cảm xúc d.a.o động trong lòng cô.
Sắc mặt buông lỏng, cô miễn cưỡng đi lên trước hai bước, tìm chỗ ngồi xuống: “Vậy anh mau nói đi.”
Hàn Đống thở dài: “Thật xin lỗi.”
Giang Mi Ảnh ngẩn ra, lưng cứng đờ, ánh mắt trầm xuống.
Hàn Đống ngồi xuống đối diện Giang Mi Ảnh, hơi cúi đầu, nói với Giang Mi Ảnh bằng giọng điệu thẳng thắn nhưng chân thành: “Thân là đầu bếp cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tien-sinh-anh-la-cua-em-/3651015/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.