Ôn Hàn Thủy vừa dứt lời, Từ Phỉ và Lucy đều sửng sốt.
Lucy phản ứng rất nhanh, bật cười một tiếng. Từ Phỉ cũng rất nhanh hoàn hồn, ánh mắt hơi khó chịu nhìn chằm chằm cô ta: "Cô nên biết chừng mực thôi."
Không cho Lucy cơ hội nói chuyện, Từ Phỉ kéo Ôn Hàn Thủy rời đi.
Đi được vài bước, Ôn Hàn Thủy vô thức quay đầu nhìn Lucy vẫn đứng nguyên chỗ đó, không nhìn rõ nét mặt của cô ta. Nhưng lúc Ôn Hàn Thủy quay đầu lại, Lucy đã vẫy tay chào tạm biệt cô.
Ôn Hàn Thủy không hiểu hỏi Từ Phỉ: "Em nói sai à?"
Từ Phỉ suy tính một hồi, không biết nghĩ gì. Nghe được câu hỏi của Ôn Hàn Thủy, anh không nghĩ thêm gì mà nở nụ cười nói: "Không nói sai, vợ."
Đối với vẻ mặt tinh nghịch của Từ Phỉ, trong nháy mắt Ôn Hàn Thủy biết đây là đang trêu ghẹo cô. Không khách khí đánh anh một cái, "Đứng đắn một chút."
"Được rồi, vợ."
"..."
"Lúc nãy em có hơi cố ý." Ôn Hàn Thủy quyết định giải thích rõ ràng, "Em cảm thấy cô ấy cố tình nói những lời đó."
"Cô ấy đúng là cố tình." Từ Phỉ nói, "Em cũng không nói sai."
Ôn Hàn Thủy chọn bỏ qua câu thứ hai: "Nói rõ ràng."
"Chúng ta tìm một nơi ngồi xuống đã."
Hai người đứng nói chuyện trông quá ngốc nghếch, Từ Phỉ kéo Ôn Hàn Thủy lên tầng, tùy ý chọn một cửa hàng đồ ngọt ở nơi vắng vẻ. Ôn Hàn Thủy trong lòng tò mò nhưng lúc chọn món rất nghiêm túc, cúi đầu chọn lúc lâu.
Chờ người phục vụ rời đi, Từ Phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thuy/1136972/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.