Mấy ngày liên tiếp Từ Phỉ đều lái xe đến ăn tối với Ôn Hàn Thủy.
Ôn Hàn Thủy cũng không phải lúc nào cũng có thời gian, có khi Từ Phỉ đợi rất lâu mới thấy cô vội vàng chạy tới. Hai người ngồi trong xe ăn cơm hộp, nói chuyện phiếm vài câu, sau đó tạm biệt nhau về làm việc.
Thời gian một ngày bên nhau không nhiều.
Cứ vậy qua một tuần, Từ Phỉ có vẻ có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, buổi trưa đến một chuyến, buổi tối sau khi tan làm cũng sẽ đến gặp cô. Ôn Hàn Thủy lúc đầu không để ý nhưng có lần vô ý nhìn về phía đối diện, thấp thoáng thấy chiếc xe này nhìn khá quen mắt, vì vậy đi tới nhìn thì phát hiện đúng là Từ Phỉ.
Anh đang làm việc trong xe, đặt máy tính trên đùi, tai trái đeo tai nghe, ánh mắt có phần lãnh đạm nhìn vào màn hình. Rõ ràng anh rất tập trung và không hề để ý đến Ôn Hàn Thủy ở cách đó không xa.
Ôn Hàn Thủy nghĩ nghĩ quyết định gọi cho Từ Phỉ.
Vừa gọi vừa không ngừng nhìn Từ Phỉ ở trong xe. Chỉ thấy động tác của anh dừng lại một chút sau đó cầm điện thoại lên nhìn rồi nhanh chóng nhấc máy. Anh hơi nghiêng đầu nên Ôn Hàn Thủy không nhìn thấy biểu hiện của anh, nhưng giọng nói của anh lại rất nhẹ nhàng.
"Tan làm rồi sao?" Anh nói như đang tán gẫu.
"Sắp xong rồi." Ôn Hàn Thủy ngập ngừng nói, "Anh đang làm gì vậy?"
Từ Phỉ: "Làm việc."
Ồ, đúng là thành thật.
"Vậy tôi có quầy rầy anh không?" Giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thuy/1136963/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.