Sau khi đã khóc mệt, Ôn Hàn Thủy chìm vào giấc ngủ.
Cả tuần nay cô ngủ không ngon, những giấc ngủ ngắn ngủi luôn bị ác mộng đánh thức, nhưng ở bên cạnh Từ Phỉ, lần đầu tiên Ôn Hàn Thủy cảm thấy thoải mái, cô dựa vào anh ngủ thiếp đi.
Từ Phỉ đã sớm phát hiện Ôn Hàn Thủy đã ngủ, nhỏ tiếng nghẹn ngào, Từ Phỉ có thể nghe thấy rõ ràng tiếng thở của chính mình. Anh thả lỏng một chút, nhưng không thể không nhìn chằm chằm vào Ôn Hàn Thủy thật lâu.
Ngồi như vậy một lúc sau Từ Phỉ mới nhúc nhích. Anh cẩn thận bế Ôn Hàn Thủy lên, vững chắc đi tìm phòng ngủ, đặt cô lên giường, sau đó dùng chăn quấn chặt lấy cô.
Sau khi làm xong, anh nhẹ nhàng rời khỏi phòng ngủ.
Thời gian trôi qua, ngủ không biết trời đất, Ôn Hàn Thủy theo thói quen trong bóng tối tỉnh lại, đầu óc còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng theo bản năng biết bản thân muốn đi toilet, vì vậy choáng váng rời giường.
Mơ màng đi vào phòng tắm, lại mơ màng rửa tay đi ra, Ôn Hàn Thủy tỉnh táo một chút, sau khi liếc mắt nhìn bóng lưng người đàn ông ngồi trên sofa cách đó không xa, lúc này mới bị hù dọa mà hoảng sợ hét lên.
"Ôn Hàn Thủy." Người đàn ông nhìn sang, không khỏi có chút kinh ngạc, "Tôi là Từ Phỉ."
Từ Phỉ?
Ôn Hàn Thủy ngừng la hét, che ngực, hoảng sợ nhìn anh. Những chuyện đó xảy ra trước cơn say, cuối cùng cô cũng hiểu được lý do Từ Phỉ có mặt ở đây.
Chẳng bao lâu, cô nhận ra sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thuy/1136955/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.