“Ân......” Chương Hi Ảnh lười biếng giãn khai thân thể cứng ngắc, từ trên giường ngồi dậy nửa người, đưa tay lên che bớt ánh dương quang. Dạ Luật Diễm ngủ bên cạnh vừa cảm giác được động tác của hắn cũng chậm rãi mở mắt ra, *** thần no đủ thản nhiên nói: “Sớm......”
Chương Hi Ảnh hé mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhún nhún vai, nhàn nhã trả lời: “Không còn sớm, đã qua giờ Thìn.”
“......” Dạ Luật Diễm đột ngột xoay người dựng dậy, đôi mi thanh tú nhăn tít thành hai đường: “Không tốt......” Y kinh hô một tiếng làm Chương Hi Ảnh nhịn không được hỏi: “Làm sao vậy?”
“Ta hôm nay có việc diện thánh......” Dạ Luật Diễm vừa giải thích vừa nhanh nhẹn mặc quần áo vào, tiến nhanh tới bá đạo nắm lấy bao kiếm, rồi tựa vào một bên nâng cằm Chương Hi Ảnh, hung hăng cướp đoạt hai phiến môi.
Thuận theo đầu lưỡi trêu chọc của Dạ Luật Diễm, Chương Hi Ảnh tranh thủ thời giờ oa oa hỏi: “Ta ở nhà làm gì?”
“Chờ ta......” Dạ Luật Diễm không quay đầu lại lần nào, nhanh chóng rời đi: “Những việc khác đều tùy ý ngươi.”
“Đi thong thả ” Chương Hi Ảnh dương dương tự đắc, con ngươi thoáng hiện lên một tia quỷ dị......
Xem ra, hôm nay hắn nên tranh thủ thời gian mà đi làm chút chuyện đại sự............
Hoạt động tối hôm qua làm cho gân cốt hắn muốn rời ra, nhưng không biết có phải vì tâm tình đang lúc tốt cực kỳ hay không, Chương Hi Ảnh ngẩng cao đầu, phá lệ cười sáng lạn. Đẩy đại môn Xạ Nhật các bước ra, hắn thập phần lo lắng đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thuy-dan-ung/20543/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.