Nó đưa bàn tay khẽ chạm vào khuônmặt tái nhợt của hắn. Tim nó khẽ nhói lên. Hắn sẽ rời xa nó.. Thật sao ? Nó lắc mạnh đầu để phủ nhận điều đó. Giọng nói nó nhẹ nhàng:
- Anh ... đã ns sẽ luôn ở cạnh e, sẽ luônbên em mãi mãi... tại sao bây giờ anh nằm bất động vậy. Anhthất hứa là xấu lắm .... Dậy đj anh. Em ... Nhớ anh ..... Nhớrất nhiều....
Lời nói nhẹ hẫng, mỏng manh nhưng, tuyệtnhiên khuôn mặt nó vẫn lạnh tanh, vô cảm. Nó đưa tay lên ngựctrái, nơi này, đã từng đập liên hồi vì hắn, giờ lại đập nhẹnhàng lắm. Chỗ này yếu lắm, mỏng manh lắm nên dễ tổn thươnglắm. Phải làm sao khi tim nó đang rỉ máu mất rồi,tim nó nứctừng chút một rồi chợt vỡ tan. Có cố gắng hàn gắng lại nhmãnh vỡ njhưngkết quả chỉ là những vết sẹo hằn sâu mà thôi.
Nó quả thực ... đau lắm. Cảm giác này, tê buốt, lạnh giá đến vô cảm, len lỏi vào tim nó. Nó khóa tim nó lại, khóa ng contrai tên Rio mãi mãi ở trong tim nó. Giờ đây, tim nó nguội lạnhrồi. Nó đưa ánh mắt bi thương nhìn hắn:
- Làm sao e sống dc .. Khi thiếu anh đây.
Nó cứ ngồi bên cạnh hắn lúc lâu, khuôn mặt vô định chẳng đoán dcđang nghĩ gì. Chỉ thấy, khuôn mặt đó dù bao phủ bởi vẻ vô cảmnhưng vẫn ko giấu dc nét đau đớn, tuyệt vọng trong đó.
Chợt nhớ ra điều gì đó, nó đưa tay lướt trên bàn phím điện thoại.Giọng nó vang lên không nhanh không chậm nhưng tỏa ra sự chếtchóc vô định:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu/3214841/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.