Âu Thiếu nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn đang nhăn nhó với sắc mặt tái nhợt kia thì có chút lay động, nhận thấy bản thân mình làm hơi quá đôi mắt có chút yêu thương nhưng giây sau lại lập tức đổi lại thành ánh mắt cay hận.
Anh tỏ ra khó chịu, buông lời nói khô khan.
"Thật mất hứng."
Nói xong, Âu Thiếu lập tức quay người rời khỏi, đi đến trước cánh cửa thì khựng lại như nhớ ra điều gì đấy, gương mặt khó chịu nhăn lại tiếp tục nói những lời khó nghe.
"Lục Vô Ưu, em nghe cho rõ đây. Hôm nay tôi tha cho em, nhưng ngày mai tôi nhất định sẽ bắt em phải trả lại những gì trong suốt ba năm qua em đã gây ra cho tôi. Một chút cũng phải trả, không thiếu bất cứ một tý nào."
Vô Ưu im lặng không đáp, cơ thể nhỏ bé vẫn bất động như một cái xác vô hồn ngồi đấy, khoé mắt đã khô lại những giọt nước mắt cay đắng từ khi nào.
Âu Thiếu mở cửa bước ra ngoài thì vô tình chạm mặt một cô gái tầm khoảng 23 tuổi đứng ngay trước cửa.
Anh nhíu mày nhìn với ánh mắt đầy vẻ khó chịu.
Cô gái kia thì lộ rõ vẻ hoảng loạn trên gương mặt, vội vã nói ấp úng không nên lời, đôi mắt đảo liếc không dám nhìn thẳng cứ như vừa làm gì mờ ám mà bị người ta phát hiện.
"Tôi... Tôi...."
Còn chưa kịp nói gì thì Âu Thiếu vốn không muốn quan tâm, mang theo tâm trạng đầy bực bội khó chịu mà bước lướt qua người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2759617/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.