Mặc cho cô có đập cửa hay không chịu thì Âu Thiếu cũng nhất quyết không có ý định thả cô ra ngoài.
Gương mặt anh lúc này chẳng có chút biểu cảm nào, lạnh lùng nói với người bên cạnh.
"Lâm Trĩ, đi với tôi đến một nơi."
"Vâng! Thiếu Tổng." Lâm Trĩ- Trợ lý đáng tin cậy nhất của anh nhưng tính khí lại vô cùng nhút nhát.
Ánh mắt hơi liếc nhìn về phía cửa phòng bị khoá mà thở dài lắc đầu, vô thức nói nhỏ nhưng cũng đủ để anh nghe thấy.
"Thiếu Tổng thật biến thái."
Âu thiếu đứng khựng lại, cau mày. "Ai biến thái."
Lâm Trĩ giật bắn mình, cuống quýt biện minh "Không, không có. Thiếu Tổng nghe nhầm rồi đấy."
Rồi cười hề hề như không có gì xảy ra.
Âu Thiếu cũng không để tâm mà tiếp tục bước đi.
Lâm Trĩ thở ra một hơi nhẹ nhõm, thầm nói trong lòng "Chết thật! Tý thì tiêu."
Rồi cũng rảo bước theo sau anh.
Hộp đêm 22 giờ.
Âu Thiếu dùng tiền mua lại toàn bộ hộp đêm ở nơi đây rồi đuổi hết tất cả mọi người đi, còn đe doạ nếu ai còn làm cái nghề này để anh bắt gặp thì sẽ không xong với anh.
Những người đấy cũng vì cơm ăn áo mặc mà dấn thân vào, bây giờ làm thế thật chẳng khác gì triệt đường sống của người ta.
Cho dù có cầu xin anh thế nào thì tất cả đều vô dụng, chỉ nhận lại một cái ánh nhìn lạnh lùng đến vô tình.
"Để tôi xem, em còn chỗ nào để về nữa." Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2759586/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.