"Thiếu Tổng, vết thương còn chưa lành, anh định đi đâu?"
Lâm Trĩ liên tục khuyên ngăn Âu Thiếu nhưng anh vốn dĩ không muốn nghe, cứ phớt lờ mà nhất quyết rời đi.
Hắn bực tức mà lẩm bẩm trong miệng "Thiếu Tổng, anh đúng là cứng đầu."
Từ trong phòng cho đến đi ra, Lâm Trĩ không ngừng bép xép cái miệng, lải nhải, càu nhàu bên tai Âu Thiếu khiến anh cảm thấy vô cùng ồn ào, lườm hắn một cái.
"Nín cái họng lại."
Lâm Trĩ lập tức câm nín, hệt như một chú chó cúp đuôi lại khi bị chủ mắng.
Sau khi cả hai vào trong xe, Lâm Trĩ khó hiểu không biết Âu Thiếu định đi đâu, nhưng lại không dám hỏi. Chỉ sợ anh lại lên cơn nữa là tiền lương hai tháng tiếp theo coi như theo gió mà bay, có khi đất không có mà ăn.
Bíp bíp!
Bất ngờ phía trước xuất hiện một chiếc xe công to lớn chặn chiếc xe Âu Thiếu lại. Anh nhíu mày chép miệng định bẻ tay lái qua bên trái thì ngay lập tức lại có một chiếc xe công khác ép xe anh quay trở lại.
Trong lòng Âu Thiếu bắt đầu có dự cảm không lành.
Âu Thiếu lại bẻ qua bên phải, và đúng như anh dự đoán. Một chiếc xe khác đi đến, ép xe anh phải đi theo.
"Thiếu...Thiếu Tổng, chúng ta bị bao vây rồi." Lâm Trĩ cũng nhận ra sự bất thường, mặt tái méc, ấp úng.
Âu Thiếu không trả lời, anh đưa ánh mắt sắc bén quan sát một cách kỹ lưỡng, hình như bọn chúng đang muốn ép anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2680265/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.