Lại nói bà cụ già Phan Huỳnh Nương thấy Phương Quang Diệm và Liễu Thuấn Anh đuổi theo bọn cường đạo thì biết hai người đã mắc mưu chúng nên bà liền đi vòng ra lối khác để tìm đường giải cứu.
Nguyên bọn cường đạo, Lôi Thiên Trấn, Ngưu Vọng Nguyệt khi thấy thất bại liền chạy về sào huyệt của chúng, thấy bị phát hỏa thì sợ hãi vội vàng sang phía khác để dụ kẻ địch vào cạm bẫy trong khe đá. Số là cái hang ấy chúng thiết lập đã lâu, có đường thẳng vào lại có đường để lên, muốn kẻ lạ không thể biết được nên khi nhử được Phương Quang Diệm, Liễu Thuấn Anh vào trong hang rồi chúng lẩn lên lúc nào mà hai người không biết, sau lại buông xuống một tảng đá lớn để chặn lối ra. Dưới hầm lại đào một con đường ngầm thông ra sông để tháo nước vào dìm chết kẻ địch, trên hầm có một chỗ hở nhưng cao bằng hai ba mươi trượng, tài giỏi đến đâu cũng không thể nào nhảy lên được vì sâu mà vách đá đứng thẳng lên như bức tường nên chúng do đó mà thả đèn lồng xuống lúc trước.
Bọn chúng sở dĩ lập cái hang này là phòng khi thất bại sẽ dùng kế nhử kẻ địch vào để bắt, nên lúc đó Lôi Thiên Trấn, Ngưu Vọng Nguyệt nắm chắc ý là bà Phan Huỳnh Nương và Phương Quang Diệm với Liễu Thuấn Anh đã bị nhốt cả trong hầm nên hắn dẫn lũ cường đạo đứng ở phía trên thả đèn lồng xuống trêu chọc và tháo nước sông vào cho chết chung với nhau.
Không ngờ trong khi bất thần bọn cường đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-quyet-tu/128225/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.