7-004 là một con chó rừng.
Y vác theo trang bị cá nhân lùng sục đường ống tị nạn, chẳng mấy chốc đã nhận ra mình đi nhầm đường. Y đứng dậy trong đường ống, tiện đà dính kẹo cao su lên tường rồi cằn nhằn: “Mẹ kiếp, toàn dấu vết giả.”
“Vệ tinh ong hỏng cả rồi,” một đội viên mở balo ra, “Hephaetus vẫn chưa phục hồi thông tin.”
“Lắm khi lũ hệ thống,” 7-004 chỉ vào đầu mình bảo tay kia, “như bị thiểu năng ấy, đi làm nhiệm vụ rủi ro cao thế này chẳng được tích sự gì hết. Muốn giết 01AE86 thì vẫn phải dựa vào mình thôi.”
Trong đội có lính quan sát, balo của gã nặng một cách khác thường, gã hỏi: “7-001 Yến Quân Tầm thì sao? Hệ thống không bảo được đánh chỗ nào không được đánh chỗ nào tên đó.”
“Giữ cái đầu cậu ta là được rồi,” 7-004 quay lại, nhìn sang một đoạn đường rối rắm khác, “cái Hephaestus muốn là con chip chứ không phải cậu ta.”
“Chúng ta phải mang con chip về thật à?” tay lính quan sát nhìn máy liên lạc đã tắt ngóm, “về trung tâm chỉ huy tác chiến ấy.”
Gã ta xem chừng hơi ngần ngại, như thể trong trung tâm chỉ huy tác chiến của Báo Đen có giấu một con quái vật nào đó.
“Không nhất định,” 7-004 tháo kính xuống lúc nói chuyện, “con chip này giống ‘chìa khóa thần’ ấy. Chỉ cần nắm được nó là quyền lựa chọn sẽ nằm trong tay chúng ta.”
7-004 có vẻ ngoài khá ưa nhìn, mắt y thiên nhỏ, bao dã tâm chứa đựng hết bên trong.
“Trước khi mặt trời mọc phải tìm được bọn chúng.”
Y vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038912/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.