Thời Sơn Diên bình thản đón ánh mắt của Yến Quân Tầm.
Trước khi chết máy Yến Quân Tầm còn phân tích biểu cảm của Thời Sơn Diên, cuối cùng trong âm thanh cảnh báo inh ỏi đầu cậu cũng rút ra được kết luận.
Thời Sơn Diên nói thật.
Mẹ nó là thật đấy!
Bên kia Khương Liễm vẫn đang hỏi Lưu Thần: “Rốt cuộc ‘Người đưa đò’ gửi cho anh cái gì?”
“Nhật ký thật mà!” Lưu Thần đã vò nhăn cả âu phục, “… có điều là ảnh chụp nhật ký viết tay.”
“Có thấy chuyên viên hồ sơ của chúng tôi không? Đừng nói dối nữa. Chúng tôi muốn xem những bức hình này,” Phác Lận cầm bút chỉ chỉ vào màn hình trước mặt Lưu Thần, “có thế nào anh gửi lại thế ấy ngay đi, không thì chúng tôi sẽ kiểm tra thông tin số hiệu của anh đấy.”
Giác cũng đúng lúc tiếp lời: “Việc kiểm tra của chúng tôi hợp pháp.”
“Tôi biết rồi!” Lưu Thần lại ngồi xuống, hắn mạnh tay chọc màn hình, “‘Người đưa đò’ gửi mấy cái này cho tôi, tôi gửi hết cho các người rồi đó, vậy được chưa? Xong rồi phải không?”
Phác Lận nhìn những bức hình đó, chúng đều là nhật ký viết tay. Lúc chụp ảnh ánh sáng rất kém, nhật ký có lẽ từng bị thấm nước nên có vài chữ nhìn không rõ, nhưng đúng là có sai khác với ảnh chụp màn hình mà Lưu Thần làm giả. Thừa lúc đang ghi chép anh lén nhắn tin cho Giác.
【 Mồm miệng tên này chẳng nói được mấy câu là thật. 】
【 Lúc đầu cậu Yến đã ám chỉ với hắn. 】Giác dừng mấy giây rồi mới nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038876/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.