Tám giờ sáng, Yến Quân Tầm và Thời Sơn Diên đúng giờ ngồi trong phòng điều tra của cục Thanh tra.
“Các cậu tới sớm thế,” Phác Lận ngồi xuống, lúc chỉnh lại nhiệt độ phòng thì hỏi thêm, “ăn sáng hết chưa?”
“Rồi,” Thời Sơn Diên liếc nhìn tài liệu của Lưu Thần, chẳng biết là vô tình hay cố ý mà than một câu, “dậy sớm lắm.” (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
Yến Quân Tầm gục mặt xuống bàn ngủ, bơ luôn trao đổi giữa hai người kia. Hôm nay cậu mặc chiếc áo sơ mi trắng, một cánh tay dựng thẳng lên che mặt, ngăn cách mình vô cùng kín kẽ với bên ngoài.
“Cậu Yến không được nghỉ ngơi tốt sao?” Giác nhỏ nhẹ hỏi khẽ.
Yến Quân Tầm không lên tiếng, dường như đã ngủ rồi.
Phòng điều tra chìm vào yên lặng, một lúc lâu sau, Khương Liễm đẩy cửa bước vào. Anh để tài liệu xuống bàn rồi nói với bọn họ: “Lưu Thần đến rồi.”
“Chào buổi sáng các vị,” Lưu Thần bước vào, vẻ mặt tươi cười. Hôm nay hắn vẫn thắt cà vạt, giày da đánh bóng loáng, nom rõ là kiểu cách. Hắn theo Khương Liễm ra hiệu ngồi xuống ghế, nói rất lịch sự: “Cảm ơn, cảm ơn.”
“Chẳng dễ gì mời được anh,” cánh tay Khương Liễm gác lên tay dựa của ghế ngồi, “còn phải đặt lịch trước nữa chứ.”
“Dạo này tôi được mời phỏng vấn nhiều lắm, ngại quá,” Lưu Thần chỉnh áo khoác của bộ âu phục, ánh mắt tự nhiên liếc qua bọn họ tìm chuyên viên lập hồ sơ. Hắn dùng ánh mắt chẳng hề giấu giếm nỗi hiếu kỳ để hỏi: “Không biết vị nào là người lập hồ sơ nhỉ?”
Yến Quân Tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038874/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.