Yến Quân Tầm mở cửa xe, rồng cam nhỏ còn đang trong chế độ tu sửa nên không lộ mặt. Nó bật đèn đỏ trên trần xe, đổi thành giọng đáng yêu: “Chào buổi tối cậu Yến, hệ thống xe sẵn sàng phục vụ cậu, chúng ta có thể từ từ trải nghiệm thời gian đi đường ban đêm…”
Yến Quân Tầm tắt chế độ lái tự động của rồng cam, hỏi: “Thời Sơn Diên đang ở ký túc xá của cục Thanh tra à?”
“Thân phận anh Thời đặc biệt,” bé rồng không phản ứng nhanh như bình thường, tốn vài giây đồng hồ mới trả lời được câu hỏi, “anh ta đang ở khu cách ly của cục Thanh tra.”
Yến Quân Tầm biết chỗ này, trước chiến tranh đó là bệnh viện tâm thần của khu Đình Bạc.
“Bật hệ thống định vị,” Yến Quân Tầm đánh tay lái, “tìm tuyến đường nhanh nhất.”
*** (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
Khu Đình Bạc hiện tại đang là trạm trung chuyển của thuyền chở vật liệu cỡ lớn, trong thời chiến thì Liên minh muốn tiếp tế vật tư cho tiền tuyến đều phải đi qua nơi này, đường sắt quang điện lúc ấy rất hữu dụng. Khu cách ly của cục Thanh tra cũng được lập ra vào thời gian đó, trở thành nơi chuyên để tiếp đón người của quân đội. Sau chiến tranh những thành viên nòng cốt của quân đội rút khỏi Đình Bạc, khu cách ly của cục Thanh tra cũng vì thế mà bị bỏ trống, có điều cục Thanh tra không tiến hành tu sửa gì nơi này cả.
Việc Khương Liễm để Thời Sơn Diên ở lại đây là ý của Phó Thừa Huy. Chỗ này thoạt nhìn thì tưởng không một bóng người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038852/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.