Trần Vĩ dậy từ rất sớm, anh mặc một bộ âu phục đen đầy trang nghiêm, khác hẳn với phong cách ăn mặc đơn giản hằng ngày. Anh lái xe đến một nghĩa trang nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố, trên đường có ghé qua tiệm hoa mua một bó cúc trắng.
Hôm nay là vừa tròn một năm con gái của bác sĩ Kim- Kim Anh Tử qua đời. Cô bé chỉ mới mười bảy tuổi chết vì căn bệnh ung thư máu giai đoạn cuối. Gia đình bác sĩ Kim đã hết sức chạy chữa nhưng không duy trì được lâu.
Trần Vĩ là con một trong gia đình nên luôn muốn có một đứa em gái. Lúc trước anh luôn xem Anh Tử
như em gái ruột mình mà hết lòng quan tâm, chăm sóc. Anh Tử bị bệnh tim, chi phí điều trị tốn kém, Trần Vĩ có gợi ý với ông về chuyện tiền bạc nhưng ông nhất mực từ chối, ông bảo mình có thể tự lo liệu được.
Trần Vĩ dừng xe trên một bãi đất trống gần đấy rồi đi lại mộ Anh Tử. Bác sĩ Kim đã ở đó từ trước, ông ngồi cạnh bên mộ của cô đốt một ít giấy tiền vàng bạc.
Trần Vĩ đặt bó hoa cúc trăng xuống, lấy một nén nhang đốt cho người đã khuất.
"Anh Tử, anh hi vọng em đã có một cuộc sống mới tốt đẹp hơn."
Bác sĩ Kim vẫn im lặng, đốt xong ông định đứng dậy đi chỗ khác thì bị anh gọi lại:
"Thầy, chúng ta nói chuyện đi."
Bác sĩ Kim khẽ thở dài, đúng là có những chuyện vẫn là nên đối mặt, giải quyết một lần dứt khoát còn hơn cứ để nó day
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/221739/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.