Thanh Trà cả buổi chiều cùng Hàn phu nhân ở dưới vườn hoa chăm sóc những chậu hoa đầy màu sắc. Cô còn có hứng thú vẽ lại chúng, dù không được học qua trường lớp đàng hoàng nhưng nét vẽ của cô quả thật rất đẹp, rất có hồn.
Thanh Trà tắm rửa rồi cùng ăn tối với Hàn phu nhân. Có vẻ như Hàn Hứa Phong hầu như không ăn tối ở nhà, hắn thường về rất trễ. Cô cũng cảm nhận được quan hệ giữa hắn với Hàn phu nhân cũng không tốt đẹp lắm.
Thanh Trà lên phòng, cô bấm gọi cho Sam Tố - người bạn thân nhất của cô. Sam Tố là hàng xóm nhà cô, từ nhỏ hai người đã chơi chung nên rất thân thiết, hầu hết những chuyện của cô đều kể cho Sam Tố nghe. Từ khi đến Hàn gia, Thanh Trà cũng chưa có cơ hội gặp cô ấy. Ngày mai là chủ nhật, cô có thể hẹn cô ấy gặp mặt rồi.
Đầu dây bên kia có tiếng trả lời: "Tôi là Lạc Sam Tố, xin hỏi là ai thế ạ?"
"Sam Tố, tớ là Thanh Trà đây, tớ nhớ cậu quá." Thanh Trà nghe thấy giọng nói của Sam Tố không khỏi mừng rỡ bởi bình thường cô ấy không có thói quen nghe số điện thoại của người lạ.
"Trà Trà, là cậu thật sao? Tớ nhớ cậu chết mất, gần một tháng nay tớ không liên lạc được với cậu, tớ cũng ráo riết đi tìm khắp nơi nhưng không có thông tin gì, cứ nghĩ là cậu gặp chuyện gì rồi." Sam Tố cũng vui mừng không kém, vừa cười vừa mếu máo như sắp khóc.
"Tớ vẫn ổn, ngày mai cậu có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/221733/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.