Thanh Trà cởi đôi giày cao gót để gần xe, cô đi về phía những con sóng đang khẽ lăn tăn dạt vào bờ rồi ngồi xuống bãi cát vàng óng mát rượi, tay cô chống phía sau, mải mê ngắm nhìn khung cảnh đẹp nhất của buổi sớm mai.
Hàn Hứa Phong cũng lại gần đó, hắn ngồi xuống sát bên cô. Những cơn gió nhẹ của buổi sớm mai bắt đầu thổi, mang theo hương vị của biển, nhẹ nhàng, thanh mát lại có chút se se lạnh. Hàn Hứa Phong lấy áo của hắn khoác nhẹ lên người Thanh Trà. Cô đang say sưa ngắm nhìn cảnh vật phía trước nên cũng không mảy may đến hành động của hắn. Hai người cứ vậy ngồi bên nhau một hồi lâu cùng ngắm bình minh, mãi khi Mặt Trời đã lên cao hẳn thì mới chịu đi.
Chiếc xe chạy chậm chậm dọc theo con đường nhỏ, hẹp. Ở đây là khu ngoại ô của thành phố, chủ yếu là những hộ dân nhỏ và buôn bán lẻ.
"Có đói không? Muốn ăn gì?" Hàn Hứa Phong đang lái xe bỗng lên tiếng.
"Thanh Trà nhìn qua kính trước của xe, thấy tâm trạng của Hàn Hứa Phong khá thoải mái, nét mặt cũng không u ám như mấy hôm trước, cô cũng thả lỏng người.
"Tôi hơi khát."
"Ăn kem không? Gần đây có một cửa hàng tiện lợi nhỏ." Hàn Hứa Phong đề nghị.
Thanh Trà gật đầu, hắn bèn tấp xe vào bãi đất trống gần đấy, không quên dặn Thanh Trà ngồi yên trên xe rồi đi vào một con hẻm nhỏ mua đồ.
"Hàn Hứa Phong biết rõ đường như vậy chắc hẳn đến đây cũng đã nhiều." Thanh Trà thầm nghĩ.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/221729/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.