Trần Vĩ thức dậy, đầu vẫn còn hơi choáng, chân tay mỏi rời. Ngáp lên ngáp xuống một hồi anh liền quơ quơ tay lên đầu giường tìm điện thoại.
"Đã tám giờ rồi à?" Trần Vĩ nhăn nhó, anh luôn có thói quen dậy sớm tập thể dục, hiếm khi dậy trễ như vậy. Hôm qua quả thật uống với Hàn Hứa Phong hơi nhiều rồi!
"Gì đây? Mười hai cuộc gọi nhỡ, Hàn Hứa Phong gọi." Anh trợn tròn mắt, lồm cồm ngồi dậy. Hắn chắc chắn là có chuyện gì gấp gáp lắm nên mới gọi cho anh nhiều như vậy.
Trần Vĩ bấm gọi cho Hàn Hứa Phong nhưng chỉ nghe một tiếng tút dài, điện thoại không liên lạc được. Anh liền rời khỏi giường, vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, thay đồ.
Trần Vĩ đoán giờ này Hàn Hứa Phong đang ở công ty liền lái xe đến đó. Đến trước cổng Hàn thị, Trần Vĩ liền thấy bóng dáng Hạ Thư Yến, anh gọi lớn:
"Thư Yến."
Hạ Thư Yến thấy ai đó gọi mình liền quay lại, hóa ra là Trần Vĩ. Cô tiến lại gần anh chào hỏi:
"Trần Vĩ, lâu rồi không gặp. Anh đến Hàn thị có chuyện gì gấp à?"
"Lâu rồi không gặp. Anh đến tìm Hứa Phong, cậu ấy có trong công ty chứ?"
"Hứa Phong sáng nay không đến công ty, anh ấy có gửi mail cho em." Hạ Thư Yến nói.
"Em rảnh không? Chúng ta qua quán cafe bên kia nói chuyện."
"Được ạ."
Trần Vĩ cùng Hạ Thư Yến đi bộ đến quán cafe đối diện Hàn thị, hai người cùng gọi cafe Espresso.
Trần Vĩ quan sát nét mặt Hạ Thư Yến có hơi mệt mỏi, khuôn mặt được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/221721/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.