Ảnh nắng ban mai lọt qua khe cửa sổ, chiếu thẳng vào người đàn ông nằm trên giường làm hắn khẽ nhíu mày. Đôi mắt ma mị của Hàn Hứa Phong từ từ mở ra nhìn thẳng lên trần nhà. Hắn đưa tay lên day day hai thái dương, vầng trán co lại vì đau nhức. Quả là một đêm mệt mỏi
Hãn chưa vội dậy mà năm yên ở giường, đưa mắt một vòng nhìn quanh căn phòng. Đây là phòng của Thanh Trà, rất đơn sơ và giản dị.
Buổi chiều hôm qua Trần Vĩ đã gọi điện thoại cho Hàn Hứa Phong, anh kể hắn nghe chuyện Thanh Trà lúc ở bệnh viện Hàn không nói được lời nào, cả người lặng đi vi cảm giác tội lỗi.
Tối hôm đó hãn uống hơi nhiều, trong lúc mơ hồ lại tìm đến nhà cô
Thanh Trà đang ở dưới phòng bếp nấu cháo. Tôi hôm qua cô cùng cha phải chật vật làm mới đưa Hàn Hứa Phong vào nhà được. Cả người hắn ướt nhèm, lạnh ngắt, đến đêm lại lên cơn sốt, có khó khăn làm mới giúp hàn hạ sốt được.
Lam Tấn đã ra ngoài từ sáng sớm. Ông thấy mình không thể cử ở nhà để Thanh Trà nuôi mãi được nên tìm chút việc vặt làm để kiếm thêm chút ít thu nhập. Ông phụ người ta bản báo rồi phụ bản quán ăn sáng, cũng không quá vất vả l
Nấu cháo xong, Thanh Trà đi lên phòng xem xét tình hình của Hàn Hứa Phong. Dĩ nhiên, hần vẫn nam im trên giường giả vờ ngủ.
Cô lấy tay đặt nhẹ lên trán hận, vẫn còn hơi nóng. Thanh Trà thở dài nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110331/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.