“Chú Vu, cháu ra đằng kia ngồi nghỉ một lát.”
“Vâng tiểu thư, tôi sẽ ở đây đợi người.”
Thanh Trà dậy sớm để chạy bộ quanh công viên, bây giờ đã thấm mệt, cô ngồi xuống ghế đá nghỉ ngơi một lát.
Hôm nay chính là giỗ cha Hàn Hứa Phong. Mới từ sáng sớm, hắn đã đích thân đưa Hàn phu nhân đi chuẩn bị những thứ cần thiết để cúng giỗ.
“Meo..meo..”
Thanh Trà khẽ giật mình, cô thấy nhột nhột ở dưới cổ chân liền cúi xuống nhìn.
“Ôi, dễ thương quá.”
Không biết từ đâu chui ra một con mèo ba tư với bộ lông dài trắng muốt và cặp mắt xanh biếc. Nó mặc một cái áo màu đỏ cùng một chiếc chuông nhỏ trên cổ trông vô cùng quý phái.
“Chắc là em bị lạc chủ đúng không?” Thanh Trà bế con mèo lên, nó có vẻ dễ dãi và rất quấn cô.
Cô khẽ vút ve bộ lông của nó, khuôn mặt thích thú vô cùng. Hẳn là nó phải được chủ nhân chăm sóc kĩ lắm mới được như thế này.
“Cô gái, con mèo đó là của tôi.”
Một nam nhân đeo cặp mắt kính đen tiến lại chỗ cô, dáng vẻ vô cùng khẩn trương.
“Thật ngại quá, tôi thấy nó dễ thương nên mới nựng một chút thôi.”
“À, cô đừng hiểu nhầm. Ban nãy tôi không cẩn thận để nó đi lạc, cảm ơn cô đã giữ nó lại.”
Thanh Trà khẽ gật đầu, ban nãy cô còn tưởng hắn nghĩ cô là kẻ ăn trộm mèo nữa.
“Bảo Bảo, mau qua đây.” Hắn ta đưa tay vẫy vẫy con mèo, nó liền chạy sang đó.
“Tên nó là Bảo Bảo à, trông nó đáng yêu quá.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110285/chuong-88.html