Hàn Hứa Phong từ lúc bị tai nạn cũng không về Hàn gia, tránh để người làm trong nhà thấy lo lắng. Hắn nói với Hàn phu nhân rằng mình đi công tác ở nước ngoài, cũng bảo bà nhân dịp này đi du lịch với mẹ Trần Vĩ để thay đổi chút không khí.
Ở bệnh viện đã một tháng trời, Hàn Hứa Phong ngày nào cũng cố gắng tìm chuyện để nói với Thanh Trà. Hắn vứt bỏ lòng tự tôn của mình chỉ để cô nhìn nhận hắn thêm lần nữa. Thật đáng buồn vì dù Thanh Trà quan tâm, chăm sóc hắn đến đâu thì cô vẫn có thái độ nhàn nhạt với hắn, cô luôn giữ một khoảng cách nhất định.
Một lát nữa hắn sẽ được tháo bột, có lẽ nào Thanh Trà cũng rời đi mất…
“Cuối cùng cũng sắp bình phục rồi.” Thanh Trà thở phào nhẹ nhõm.
“Tôi ước gì cánh tay này gãy luôn, như thế em sẽ ở bên tôi mãi mãi.” Hàn Hứa Phong cười nhàn nhạt.
“Nói vớ vẩn gì thế.” Thanh Trà cau mày, cô khẽ cáu lên. Hắn lại tự đi rủa bản thân mình như thế.
“Thanh Trà, về bên anh được không?”
Hàn Hứa Phong nghẹn ngào, vụng về nói từng chữ, đến cuối cùng hắn vẫn không có cách để cô đổi ý.
“Tôi đi làm thủ tục xuất viện. Một lát nữa Trần Vĩ sẽ vào cùng anh đi tháo bột.”
Thanh Trà muốn né tránh hắn, cô nói xong liền đi mất, Hàn Hứa Phong vẫn còn ngồi trong phòng, sống mũi hắn hơi cay. Hắn thật không dám tin cô lại hạ quyết tâm đến vậy.
Buổi chiều Hàn Hứa Phong về đến Hàn gia, Trần Vĩ lúc tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110263/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.