Hàn Hứa Phong nằm trên giường bệnh, sắc mặt nhợt nhạt, tay phải bó bột đặt trước ngực.
“Hứa Phong, anh làm em sợ chết mất.” Hạ Thư Yến vừa vào đã ôm chầm lấy hắn.
“Thư Yến, mau buông Hứa Phong ra. Cậu ấy không chịu nổi lực mạnh đâu.” Trần Vĩ thấy Hạ Thư Yến hơi quá khích liền nhắc nhở.
“Em xin lỗi, là do em lo cho anh ấy quá.”
Từ đầu đến cuối Thanh Trà chỉ đứng im lặng. Hàn Hứa Phong khẽ liếc nhìn cô, cô cũng nhìn hắn, với một gương mặt lạnh tanh.
“Thanh Trà, em có bị làm sao không?”
“Em ấy không sao, lúc nãy đã đi kiểm tra tổng quát rồi.” Thấy Thanh Trà mãi không trả lời, Trần Vĩ đành lên tiếng.
“Tôi không sao, mọi người cứ về hết đi.” Hàn Hứa Phong trút bỏ được sự lo lắng trong lòng. Hắn không đoái hoài đến bản thân, chỉ một lòng lo cho Thanh Trà.
“Bản thân đã thành ra thế này còn suy nghĩ cho cô ta.” Hạ Thư Yến cắn chặt răng, bộ dạng lộ rõ vẻ bất mãn.
“Anh cũng đâu có bị gì nghiêm trọng. Thư Yến, em nên trở về nghĩ ngơi đi, ngày mai công ty có rất nhiều việc cần em.”
“Em muốn ở lại đây chăm sóc anh cơ.” Hạ Thư Yến nũng nịu, nếu đã lỡ xảy ra chuyện này rồi thì cô phải chớp lấy cơ hội ở bên hắn nhiều hơn.
“Anh chỉ muốn nghỉ ngơi thôi. Em nên về đi.”
“Cả cậu nữa, cũng đưa Thanh Trà về đi Ở đây cũng đâu thiếu bác sĩ với y tá, cần gì tôi sẽ gọi bọn họ.”
“Vậy thôi em về trước nhé. Ngày mai em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110261/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.