Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể lắc đầu, nguyên lão Triệu gia thật sự đều là não tàn ư? Có lẽ những ám vệ này từ nhỏ đã được huấn luyện ra, sau khi làm nguyên lão thì thật sự chính là không có chỉ số thông minh.
Tôn gia lòng muông dạ thú, chỉ cần cho bọn họ ăn thịt, thì họ cũng sẽ không ngại nhiều, nhất định sẽ chậm rãi cắn nuốt Triệu gia. Các nguyên lão Triệu gia thật sự hồ đồ đến mức làm Kỷ Hi Nguyệt cũng không còn lời nào để nói.
“Nghe nhiêu đó đủ hiểu rồi chứ, có thể bắt đầu chưa?” Một lão gia hỏa trong đó nhìn về phía hai người, nói.
“Cảm ơn đã báo cho, sớm muộn gì Triệu gia cũng sẽ thanh lý môn hộ.” Triệu Húc Hàn nói: “Hy vọng đến lúc đó hai vị có thể làm chứng cho chúng ta.”
Hai tên gia hỏa sửng sốt, ngay sau đó cười nói: “Chỉ sợ anh không có cơ hội này!”
Nói rồi hai người đồng thời ra tay nhằm phía Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.
Chiêu thức của hai người giống nhau như đúc, đôi tay hình thành móng vuốt, nhắm ngay vị trí trái tim của Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.
Lão Vương ở cửa toàn thân đề phòng. Lão Thôi nói Kỷ Hi Nguyệt là thiên tài hiếm có, cho nên cần phải bảo vệ cô an toàn, tương lai quốc gia sẽ rất cần thiên tài như cô.
Hai nguyên lão cho rằng dù hai người trẻ tuổi có lợi hại thì chẳng qua mạnh hơn những sát thủ trẻ tuổi kia. Rốt cuộc tuổi ở đây, khí công không có năm tháng lắng đọng lại, tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228165/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.