“Trong 24 giờ trước khi mẹ anh ngã xuống biển thì đã bị người dùng châm đâm vào mệnh kỳ môn phía sau lưng.” Kỷ Hi Nguyệt lấy ra bản vẽ cho mọi người xem.
“Có ý gì?” Tiêu Ân rất kinh ngạc, hỏi.
“Chính là có người luyện khí công dùng châm rót một dòng khí vào mệnh kỳ môn của mẹ anh Hàn. Cũng chính là nói khí này làm mẹ anh Hàn ở trong nước không thở được, bị chết đuối.”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Bởi vì châm khí công, cho nên sau khi rút châm ra thì không có bất cứ bệnh trạng gì, nguyên nhân chết cũng lại là rơi xuống biển chết đuối. Nhưng rót khí vào mệnh kỳ môn mới là đầu sỏ gây tội dẫn đến chết đuối!”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn trắng bệch, không thể tin được là thật, nhưng cũng chỉ có giải thích thế này mới làm anh tốn thời gian lâu như vậy cũng tra không ra nguyên nhân chết.
“Người luyện khí công, khi nào mà mẹ anh có thể tiếp xúc người luyện khí công?” Triệu Húc Hàn lẩm bẩm.
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Em nhờ anh Thiết hỗ trợ điều tra. Năm đó cha anh dẫn mẹ anh ra ngoài, cha anh phải đi làm, còn mẹ anh được Thiết Thiên Hoa chiêu đãi. Một ngày trước khi mẹ anh đi La Mã thì đã đi đến một thẩm mĩ viện xa hoa.”
Triệu Húc Hàn không thể tưởng tượng, nhìn cô nói: “Em tra xét nhiều như vậy?”
“Vâng, anh khá bận, phải đối phó hắc sát lệnh, em tương đối nhàn rỗi, cho nên em tự tra những thứ này được.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói với anh: “Nếu không có kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228162/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.