Kỷ Hi Nguyệt và La Hi đưa bọn họ đến, còn đưa vật kỷ niệm và đặc sản cho bọn họ mang đi. Lão Thôi có càng nhiều hảo cảm với Kỷ Hi Nguyệt, tuy thiếu nữ này mới 21 tuổi nhưng làm việc đều rất thành thục ổn trọng, là một hạt giống tốt.
Mà nghĩ đến năng lực của cô, trong lòng lão Thôi vẫn thấy khiếp sợ. Ông không biết vì sao tuổi cô còn trẻ vậy mà thực lực lại mạnh thế, nếu trưởng thành hơn vậy sẽ càng mạnh rồi, nhưng đây nhất định là chuyện tốt với quốc gia.
Lão Thôi rất vui mừng, cả đường đều tươi cười đầy mặt, nói cho Tâm Lan khi trở về ông nhất định phải uống một ly với lão Hạ.
Kỷ Hi Nguyệt và La Hi đang trên đường về, La Hi nhịn không được hỏi: “Đại tiểu thư, lão già kia chính là chỉ đạo viên tổ chức bí mật quốc gia? Là cao thủ rất mạnh?”
“Ừm, nhìn không ra đúng không? Tôi nói với anh, người càng lợi hại thì sẽ càng trở lại nguyên trạng, bề ngoài càng nhìn không ra.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Tựa như anh, nếu người thường nhìn anh thì chắc chắn sẽ nhìn không ra. Họ sẽ chỉ cảm thấy hơi thở của anh hơi lạnh, không dễ thân cận, nhưng nếu người luyện khí công tới gần thì sẽ có cảm ứng giống nhau, sẽ bảo trì cảnh giác.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
La Hi sửng sốt rồi nói: “Đại tiểu thư nói không tệ, đúng là tôi cũng có loại cảm giác này với người khác. Có đôi khi đụng tới một vài người luôn có cảm giác đối phương có lẽ là đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228126/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.