Trần Á Nam đề nghị đi nhà hàng Hàn Quốc phố đối diện, Kỷ Hi Nguyệt không có ý kiến. Chẳng qua vì không cho người khác nhận ra Trần Á Nam, cách cậu ta ra cửa giống như Triệu Húc Hàn, mang khẩu trang, mũ và kính râm. Có điều lúc này tâm trạng của cậu ta đã cui vẻ đến mức sắp bay lên trời.
Đã khá lâu rồi cậu ta không nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt. Sau khi cậu ta một lần nổi tiếng, người cậu ta muốn thông báo nhất chính là Kỷ Hi Nguyệt, người cậu ta muốn cảm ơn nhất cũng Kỷ Hi Nguyệt, hơn nữa lúc cậu ta thường xuyên một mình cũng sẽ nhớ tới Kỷ Hi Nguyệt.
Khuôn mặt nhỏ điềm mỹ xinh đẹp, cặp mắt to đen trắng rõ ràng tựa như vẫn luôn là mắt cười cong cong, rất dịu dàng rất thân thiết, cho cậu ta một cảm giác rất ấm áp và thoải mái.
Cậu ta thật sự hy vọng cô là bạn gái của mình. Đáng tiếc cậu ta biết Kỷ Hi Nguyệt đã có bạn trai, chỉ là trong lòng không phục, còn nghĩ muốn cướp lại thôi.
Hai người đi vào nhà hàng Hàn Quốc, tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống. Trần Á Nam nhất định phải mời Kỷ Hi Nguyệt ăn cơm, Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể cười gật đầu.
“Học tỷ, thật sự cảm ơn chị, làm em có thành tựu như vậy.” Trần Á Nam rất cảm kích nhìn Kỷ Hi Nguyệt, sự yêu thích trong ánh mắt che dấu không được. Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt một cái đã nhìn ra.
“Vậy cũng cần chính cậu có thiên phú, chịu nỗ lực. Nhiều nhất chị chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228108/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.