Kỷ Hi Nguyệt cách người này tầm ba mét, một chưởng này có thể nói là hoàn toàn đánh vào không trung, bởi vì căn bản đánh không đến trên người tên kia, nhưng cô vẫn thử.
Dòng khí mạnh mẽ bắn ra từ trong lòng bàn tay của Kỷ Hi Nguyệt, hơn nữa không khí cũng vì dòng khí lưu mạnh mẽ này mà phát ra tiếng nổ mạnh.
Sát thủ kia thấy Kỷ Hi Nguyệt đánh một chưởng lên không, đột nhiên hơi mắc cười. Cô gái này là nói giỡn hả, như vậy mà cũng có thể muốn mạng anh ta? Nhưng khi dòng khí mạnh mẽ đó bay đến đây, tức khắc anh ta cảm giác hít thở không thông, sắc mặt nháy mắt đại biến, lập tức bộc phát ra khí công ngăn cản.
Nhưng Kỷ Hi Nguyệt không phải bất động, trong nháy mắt đánh ra, đồng thời thân thể cũng đã bay tới. Cô trực tiếp quăng dây thép trên cổ tay ra ngoài, trực tiếp trói cổ sát thủ, ngay sau đó lôi kéo.
Một cái đầu cứ thế bị cắt đứt khỏi thân thể, máu bùng nổ ra, trên người Kỷ Hi Nguyệt bị nhiễm đỏ, trên khuôn mặt nhỏ đều là vết máu. Cô mặt không biểu cảm đứng thẳng trước thi thể không đầu, nhìn thi thể thẳng tắp ngã xuống.
Cái đầu bay trời cao rơi xuống dưới, lăn cạnh thi thể.
Cảnh huyết tinh tốc độ như vậy, mọi người nhìn thấy đều ngây ngẩn cả người.
Bởi vì vừa rồi bị nam sát thủ kêu lên, Triệu Húc Hàn, Thiết Quý Hoành và mọi người đều nhìn qua, bởi vì họ đều không tin một mình Kỷ Hi Nguyệt đã xử lý bốn người.
Không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228050/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.