Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt một cái đã thấy được Thiết Quý Hoành đang đánh nhau với nữ sát thủ kia. Nhưng vì Thiết Quý Hoành cố kỵ du khách, tránh né rất nhiều, nhưng nữ sát thủ kia lại chính là bất chấp tất cả, từng chiêu tàn nhẫn. Vài lữ khách cũng đã bị cô ta chém thương, trong đó có một người còn ngã xuống trên mặt đất, không nhúc nhích.
Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, sợ tới mức mọi người kêu cha gọi mẹ, bên ngoài cũng đều là kêu loạn, nhưng hiển nhiên không ai tiến vào. Tiếng còi cảnh sát đã sớm có thể nghe được, nhưng đến bây giờ còn không có cảnh sát tiến vào.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy lữ khách đều bị nữ sát thủ dọa đến, cô rất muốn đi hỗ trợ, nhưng tạm thời cô không thể bại lộ cô là người luyện khí công được, cho nên nhìn rất sốt ruột.
Thiết Quý Hoành nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt ra tới, máu tươi tích trên chiếc váy màu vàng mỏng bên hông vô cùng rõ ràng, khiến đôi mắt anh ta đau xót.
“Tiểu Nguyệt, em bị thương rồi!” Thiết Quý Hoành vội vàng muốn cướp Kỷ Hi Nguyệt qua bên này.
Nữ sát thủ kia có thân thủ không tồi, lập tức đâm tới một dao.
“Cẩn thận!” Kỷ Hi Nguyệt kinh hô nhưng lập tức đã thấy Thiết Quý Hoành chuyển sườn một cái, tránh khỏi con dao, một quyền lập tức đánh về phía phần đầu của nữ sát thủ.
Nữ sát thủ cũng rất ngoan độc, nháy mắt kéo qua một nữ du khách, đẩy về phía Thiết Quý Hoành.
Nữ du khách kia sợ tới mức thét chói tai, Thiết Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228000/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.