Kỷ Hi Nguyệt nhìn Thiết Quý Hoành muốn nói gì đó, nhưng thấy Thiết Quý Hoành lắc tay với cô, cô lập tức im lặng, nhìn về phía người đàn ông ngã nhào trên đất xin tha.
Bên này trong micro của Thiết Quý Hoành lập tức vang lên giọng nói của Uý Mẫn Nhi: “Jack, thế nào rồi? Có chụp được ảnh tốt và hữu dụng của hai người đó chưa?”
“Uý Mẫn Nhi, cô muốn được ảnh chục tốt và hữu dụng gì?” Giọng Thiết Quý Hoành âm trầm truyền qua.
Uý Mẫn Nhi bên kia sững sờ, lập tức kinh ngạc nói: “Thiết gia chủ?”
“Thế nào? Nghe không ra giọng tôi hả? Không phải cô cử người đến theo dõi tôi và Kỷ tiểu thư à?” Thiết Quý Hoành cười lạnh, nói.
Bên này Uý Mẫn Nhi im lặng, một lúc sau cũng cười lạnh nói: “Thiết gia chủ, tôi thấy anh đã hiểu lầm rồi, tôi cũng không có bảo người theo dõi anh, là anh Húc Hàn nhờ tôi giúp, tìm người theo dõi anh và Kỷ Hi Nguyệt. Mặc dù nói hai người đi ra ngoài làm việc, nhưng không phải anh Húc Hàn cũng sợ bạn gái anh ấy bị anh câu dẫn đi sao?”
Thiết Quý Hoành thực sự bái phục đầu óc của Uý Mẫn Nhi, trò châm ngòi ly gián, họa thủy đông dẫn này thực sự vẫn không tệ. Nếu anh ta không biết Triệu Húc Hàn nói cho Kỷ Hi Nguyệt có người theo dõi bọn họ, thì chỉ sợ anh ta thực sự khá tin tưởng là Triệu Húc Hàn phái người theo dõi bạn gái anh ta có phản bội không.
“Uý Mẫn Nhi, cô không kinh tởm à! Cái cớ này mà cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227995/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.