“Gửi tin nhắn cho Triệu gia chủ hả?” Thiết Quý Hoành nhìn dáng vẻ mỉm cười của Kỷ Hi Nguyệt xem điện thoại di động, trong lòng cảm thấy hơi không thoải mái.
“Ừm, không gửi tin nhắn anh ấy sẽ lo lắng.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Em không muốn có bất kỳ hiểu lầm gì với anh Hàn.”
Thiết Quý Hoành cười nói: “Tình cảm hai người thật tốt.”
“Đúng vậy, thế nên anh Thiết không cần có ý nghĩ gì với em. Em hi vọng sau này là bạn chứ không phải kẻ địch.” Kỷ Hi Nguyệt không quên nhắc nhở anh ta một chút.
Thiết Quý Hoành cười ha ha, nói: “Anh hiểu, em cũng không cần nhắc nhở anh.”
Kỷ Hi Nguyệt bẹt miệng, hai người nhanh chóng ra khỏi máy bay trực thăng đi xuống lầu.
Sau khi ăn sáng trong khách sạn, Thiết Quý Hoành đã tra xong địa chỉ trường Luật La Mã, hỏi Kỷ Hi Nguyệt tin tức Kim Duyệt Cầm. Kết quả là hỏi gì cũng không biết, bởi vì lúc đó Kỷ Hi Nguyệt còn quá nhỏ, mới mười một tuổi, cha mẹ cũng chỉ nhắc qua, căn bản cô không biết tình hình cụ thể.
Cô nghĩ đến tìm dì Kim, cũng bởi vì phát hiện nguyên nhân cái chết của mẹ không phải ngoài ý muốn, thế nên nhất định có liên quan đến cái chết Hạ Vịnh Hà – mẹ của Triệu Húc Hàn, bởi vậy cô cảm thấy có lẽ dì Kim biết gì đó.
Cô cũng không dám hỏi Triệu Húc Hàn, bởi vì anh liên tục nói không cần đi tra, sợ cô gặp phải nguy hiểm.
Nhưng cô nào nhịn được. Liên quan đến nguyên nhân cái chết của mẹ mình, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227980/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.