Triệu phu nhân lắc đầu nói: “Ông xã, ông cũng đừng đau lòng, như vậy cũng tốt. Con gái nuôi như vậy thật là đáng sợ, không cần còn hơn.”
Triệu Phiên Vân gật đầu, thở dài nói: “Vốn dĩ vẫn cảm thấy hơi áy náy, bây giờ phát hiện bản thân coi như còn may mắn, đứa con gái này quả thật đáng sợ.”
“Mẹ nào con nấy!” Triệu Húc Hàn nghĩ tới Thiết Thiên Hoa, người phụ nữ này chắc chắn có quan hệ rất lớn với cái chết của mẹ anh.
Tất cả mọi người nhìn qua Triệu Húc Hàn, biết đau khổ trong lòng anh, Kỷ Hi Nguyệt càng thêm xác định chắc chắn phải lôi kéo Thiết Quý Hoành.
“Chú, thím, đây là Úy Mẫn Nhi trực tiếp trở mặt, cho nên hai người phải cẩn thận an toàn, cháu sẽ điều mấy bảo vệ lại đây. Tốt nhất trong một tháng này thím không nên ra ngoài, bởi vì dưới tình huống bình thường, eo của thím không khỏi nhanh vậy được.” Triệu Húc Hàn nói.
Triệu Phiên Vân gật đầu, nói: “Hiểu rồi, các cháu cũng cần cẩn thận một chút, chú đoán Úy Mẫn Nhi sắp nổi điên. Nếu mẹ cô ta thật sự là người phụ nữ trong ngoài khác biệt như thế thì thật đúng là phải coi chừng.”
Sắc mặt Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt đều trầm trọng, gật đầu. Đến năm giờ chiều, hai người trở lại phòng khách sạn, Kỷ Hi Nguyệt thay một bộ đồ rất bình thường đi xuống ăn cơm với Thiết Quý Hoành.
Còn Triệu Húc Hàn mở máy tính ra, điều chỉnh tất cả camera trong nhà ăn khách sạn. Trong lòng anh lo sợ, cho nên mới giấu Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227972/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.