Triệu Húc Hàn nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt chạy vào phòng, lập tức lấy điện thoại ra bấm gọi cho vài số, ngay sau đó cũng vào phòng thay quần áo.
Nửa tiếng sau, hai người đã thay xong quần áo, lên đường đến nhà của Triệu Phiên Vân.
Triệu Phiên Vân thấy hai người đến, rất vui mừng.
“Chú, thím thế nào rồi, còn đau không?” Kỷ Hi Nguyệt đi lên, cười tủm tỉm, hỏi.
Triệu Phiên Vân cũng vội cười nói: “Đỡ nhiều rồi, bà ấy đã ngủ rất lâu, 10 giờ sáng mới thức dậy, bảo là không còn đau nữa, còn tự đứng dậy đi vệ sinh.”
Triệu Phiên Vân rất vui vẻ: “Thật sự phải cảm ơn hai đứa. Húc Hàn, cháu thế nào rồi, có hồi phục chưa?”
Triệu Húc Hàn vội trả lời: “Chú, cháu đỡ nhiều rồi, gần như đã hồi phục, chú đừng lo lắng.”
Thực ra Triệu Húc Hàn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng đã không còn gì đáng ngại.
“Là Tiểu Nguyệt và Húc Hàn đến hả? Chồng à!” Giọng của Triệu phu nhân từ trong vọng ra.
“Phải đấy, tụi nó đến để xem em đã đỡ hơn chưa.” Triệu Phiên Vân liền gọi hai người vào trong.
Triệu phu nhân nhìn thấy hai người, vô cùng vui mừng, nói: “Lần này thực sự may mà có hai đứa, bây giờ thím cảm thấy thực sự tốt hơn rồi, chỉ là thi thoảng hơi đau nhứt, nhưng so với hôm qua thì đã như người bình thường rồi.”
“Thím à, thím không cần phải khách sáo như vậy, chúng ta là người một nhà mà!” Kỷ Hi Nguyệt vĩnh viễn đều biết ăn nói.
“Đúng đúng đúng, người một nhà, người một nhà.” Triệu phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227965/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.