Bà Triệu nhìn thoáng qua Triệu Húc Hàn, nhìn ra đứa cháu trai này của mình thật sự thích cô gái nhỏ Kỷ Hi Nguyệt, ánh mắt không lừa được người.
Chỉ là Úy Mẫn nhi đã làm con gái nuôi của bà, lần này gọi Triệu Húc Hàn tới đây, thật ra hai người muốn để Triệu Húc Hàn cưới Úy Mẫn nhi, sau đó bảo bọn họ đưa một đứa con của họ cho hai người.
Nội tâm bà Triệu vô cùng áy náy với chồng mình – Triệu Phiên Vân. Không phải Triệu Phiên Vân không thể có con, mà là bà không thể sinh con. Nhưng bên ngoài đồn đại là Triệu Phiên Vân vô sinh, cho nên đến đời Triệu Phiên Vân, huyết mạch đã dừng ở đây.
Lúc trước bà đã nghĩ tới rất nhiều biện pháp để bù đắp sự áy náy với chồng, thậm chí đồng ý cho chồng cưới một người phụ nữ khác để sinh con, chỉ là bà cũng không ngờ chồng lại thâm tình với bà như vậy.
“Nếu mẹ của con anh không phải Phùng Thải Vân, vậy thì đời này Triệu Phiên Vân tình nguyện không có con.” Đây là câu nói năm đó Triệu Phiên Vân đi bệnh viện kiểm tra cùng bà, sau khi biết kết quả là bà không thể sinh con, ông ta đã nói với bà.
Bà khóc cả một ngày, vì cảm động, cũng vì áy náy, bà thật sự không có gì báo đáp được cho chồng mình. Sau đó lại có hai đứa con nuôi, nhưng đều không thể bù đắp được sự tiếc nuối này.
Cho nên lúc Úy Mẫn Nhi đề nghị nếu cô ta được gả cho Triệu Húc Hàn thì sẽ đưa đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227922/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.