Giọng nói lạnh lùng như băng của Triệu Húc Hàn truyền đến: “Vô Cốt, cô càng ngày càng lớn mật, quên hết quy tắc của Triệu gia rồi đúng không? Đã như vậy thì từ hôm nay trở đi cô không cần bảo vệ Cố Cửu nữa, về lò đào tạo lại đi.”
“Cậu chủ, không phải vậy đâu, không phải như vậy. Tôi, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi. Xin cậu chủ tha cho tôi lần này.” Vô Cốt hoảng hốt cầu xin.
“Tha cho cô? Đây không phải là lần thứ nhất đâu!” Triệu Húc Hàn gằn giọng, “Là trước đây tôi đã nhân nhượng cho cô quá, nên bây giờ cô mới to gan lớn mật như vậy! Thứ khốn kiếp!”
Triệu Húc Hàn rất hiếm khi mắng chửi người khác, xem ra Vô Cốt cực kỳ may mắn, thật sự có thể khiến Triệu Húc Hàn lớn tiếng mắng chửi cô ta.
Vô Cốt đột nhiên bật khóc nức nở: “Cậu chủ, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, xin cậu chủ cho tôi một cơ hội. Kỷ tiểu thư, xin cô cho tôi thêm một cơ hội. Bà cô, tôi cầu xin cô.”
Vô Cốt quỳ xuống trước mặt Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt nhận lại điện thoại rồi nói vào đó: “Anh Hàn, anh đừng tức giận quá, vì một thuộc hạ như vậy có đáng không?”
“Là anh quản lý không nghiêm, đối xử với cô ta quá nhân từ! Tiểu Nguyệt, em không cần đồng ý với cô ta, cứ để cô ta về lò đào tạo lại!” Triệu Húc Hàn nói.
“Em không có ý kiến. Đôi khi nghiêm khắc một chút cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, nếu không có một số người lại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227863/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.