Triệu Húc Hàn có vẻ rất căng thẳng, vừa bước vào phòng, thấy Kỷ Thượng Hải liền cúi đầu, kính cẩn nói: “Kỷ tiên sinh, thật sự xin lỗi, vừa nãy cháu có chút việc gấp, để bác đợi lâu rồi.”
Kỷ Hi Nguyệt suýt nữa phụt cười, nhìn nụ cười cứng ngắc trên gương mặt điển trai của Triệu Húc Hàn, xem ra là người đàn ông này rất sợ gặp bố cô.
Kỷ Thượng Hải lập tức đứng lên, khách sao nói: “Triệu chủ nhân khách sáo rồi. Cậu công chuyện bộn bề, là tôi đã quấy rầy cậu mới đúng.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn dáng vẻ xoắn xuýt của bố, đây đâu phải là điều mà người một nhà nên có, còn xa lạ hơn việc gặp khách hàng nữa.
“Bố, anh Hàn, hai người đừng khách sáo như vậy nữa, ngồi xuống nói chuyện đi!” Kỷ Hi Nguyệt liền kêu hai người ngồi xuống.
Gương mặt điển trai của Triệu Húc Hàn vẫn còn căng thẳng và ngượng ngùng, nhìn Kỷ Thượng Hải với vẻ đầy dè dặt.
“Triệu chủ nhân, lần này các cậu đi Mỹ gấp như vậy liệu có nguy hiểm không? Tiểu Nguyệt không đi có được không?” Kỷ Thượng Hải đi thẳng vào vấn đề.
Triệu Húc Hàn nhìn Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt liền giậm chân nói: “Bố, đã nói là con chỉ đi theo để đi chơi thôi, có nguy hiểm gì được? Thật đấy. Là con đã xin anh Hàn dẫn con theo, chứ không phải anh ấy muốn con đi cùng đâu.”
“Con im miệng cho bố!” Kỷ Thượng Hải thấy con gái mình bảo vệ Triệu Húc Hàn thì nổi giận, còn chưa gả đi mà lòng đã hướng ra bên ngoài rồi.
Kỷ Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227748/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.