Đới Thành Công cười cười: “Được. Con đã hiếu thảo với cha nuôi như vậy thì đương nhiên cha nuôi phải nhận rồi. Nhưng cô tiểu thư ban nãy con đi nghe ngóng thử xem, nếu có thể nhấm nháp, cha nuôi sẽ cho con từng này.” Nói rồi ông ta xòe ba ngón tay ra.
“Ba mươi vạn?” Con ngươi của Chu Dân xém chút nữa rớt ra ngoài.
Đới Thành Công khẽ gật đầu, sau đó vỗ vai anh ta: “Qua nửa buổi tiệc, đưa cô bạn gái nhỏ của con xuống phòng VIP số hai ở lầu dưới để cha nuôi thoải mái chút biết chưa?”
“Biết biết. Cha nuôi yên tâm, người phụ nữ ngốc nghếch đó rất nghe lời con.” Chu Dân vui mừng, cung kính tiễn Đới Thành Công rời khỏi với nụ cười sảng khoái.
Trong đầu Chu Dân đều là con số ba mươi vạn, chỉ là không biết người phụ nữ xinh đẹp đó là ai? Anh ta phải lập tức đi thăm dò mới được, biết đâu sẽ có cơ hội.
Di động vang lên, Chu Dân lấy ra xem, là tin nhắn của Trần Manh Manh, cô ấy đã đến cổng câu lạc bộ Thiên Trì.
Chu Dân lập tức quay lại và chạy về hướng thang máy, bất kể thế nào thì anh ta vẫn muốn kiếm mười vạn này.
Nghĩ đến mấy cô bạn gái trước đây mình qua lại, bọn họ không phải là thiếu nữ nên cha nuôi ra giá cao nhất cũng chỉ có ba vạn, nhưng Trần Manh Manh thì tới mười vạn, vì vậy anh ta phải hầu hạ cẩn thận mới được.
Anh ta hoàn toàn không sợ mấy người phụ nữ đó sẽ kiện ngược lại mình, bởi vì phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227028/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.