Thấy Triệu Húc Hàn cúi đầu không nhìn mình lấy một cái, trong lòng Kỷ Hi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, sau đó xoay người nhanh chóng cởi áo ra, cuối cùng cô nằm lên trên giường lớn, để lộ ra bóng lưng xinh đẹp.
“Anh Hàn, thật ra anh có thể để thím Lý xoa bóp cho em.” Kỷ Hi Nguyệt ủ rũ nói, vùi đầu vào gối.
“Không được.” Triệu Húc Hàn chỉ nói hai chữ.
“Tại sao?” Kỷ Hi Nguyệt khó hiểu hỏi lại.
“Không được chính là không được!” Triệu Húc Hàn lạnh lùng và mạnh mẽ đáp lại.
"..." Kỷ Hi Nguyệt không nói được gì nữa.
Một đôi bàn tay to mát lạnh bắt đầu đè lên đôi vai gầy của cô, Kỷ Hi Nguyệt khẽ run lên, ngay sau đó lại thả lỏng.
Cô nghĩ thầm mình nên chấp nhận đi, dù sao cũng bị người đàn ông này nhìn rồi, sờ cũng sờ rồi, làm cũng đã làm xong rồi, còn có gì mà che với đậy nữa.
Cô càng chống cự, người đàn ông này sẽ càng mạnh mẽ, tại sao phải bận tâm chứ?
Dù sao thì anh cũng không có cảm giác và phản ứng với cô. Vậy thì cứ coi anh ta như một người thợ đấm bóp đi.
Nếu đã không phản kháng được thì hãy học cách tận hưởng.
Kỷ Hi Nguyệt nhắm mắt lại và thực sự bắt đầu tận hưởng, không hề suy đoán về suy nghĩ và hành động của người đàn ông này nữa, dù sao thì cô cũng không đoán được.
Sau khi thả lỏng tâm trạng, thả lỏng bản thân, không thể không thừa nhận kỹ thuật của Triệu Húc Hàn đúng là số một, cô lại bắt đầu buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515501/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.