Editor + Beta: Vi 
Chú thích: là dòng tin nhắn. 
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại của Kỷ Hi Nguyệt vang lên, đánh thức cô dậy từ cơn mộng mị mơ hồ, nhìn một cái liền vui vẻ trở lại: "Là Manh Manh." 
Trong màn hình là dòng tin nhắn của Trần Manh Manh. 
Kỷ Hi Nguyệt vội vàng nhắn lại, nghĩ đến chuyện bạn trai của cô - Chu Dân đã hãmhại cô, thầmtính thời gian, hình như vẫn chưa đến lúc đó mà. 
[1] Bảo bối ở đây là Trần Manh Manh tự gọi mình là bảo bối nha. 
Kỷ Hi Nguyệt hơi sửng sốt, ngay sau đó quay qua nhìn Triệu Húc Hàn, nặn ra một nụ cười lấy lòng: "Hàn ca, bạn thân emcó tâmsự, muốn hẹn emđi uống trà, emcó thể đi ra ngoài chút được không?" 
Vừa nói vừa đưa điện thoại qua cho Đại ma vương xem, chứng minh cô không lừa anh. 
Triệu Húc Hàn nhìn xong, ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, đã támgiờ tối, mi tâmanh nhíu lại. 
"Đi ở gần đây thôi được không?" Kỷ Hi Nguyệt thấy biểu cảmcủa anh có chút không đúng, vội la lên: "Hơn nữa chắc chắn emsẽ quay về trước mười giờ." 
"Trần Manh Manh?" Triệu Húc Hàn nhíu mày. 
"Vâng, đúng vậy, anh cũng biết mà, cô ấy là bạn thân nhất của em." Kỷ Hi Nguyệt có chút hoài niệm, hơn nữa cô tin rằng Đại ma vương hẳn đã biết nhất thanh nhị sở [2]. 
[2] Nhất thanh nhị sở: rõ ràng. 
"Bạn thân nhất? Cũng không hẳn đâu." Triệu Húc Hàn nheo mắt lại, "Tôi nhớ emvới cô ta xích mích vì chuyện của Triệu Vân Sâm." 
"Hơ hơ, đó không phải là lỗi của emsao? Emđã nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515444/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.